“Travelling Scope” Article – Peng Guan Ying: Perception of the Present Moment

Bấm vào để xem tiếng Việt


  Peng Guan Ying: Perception of the Present Moment

—  Travelling Scope — 09/10/2024

Perception

of the

Present Moment

Leather suit, white T-shirt, black trousers CANALI
Polka dot scarf CANALI
White sneakers CANALI

Peng Guan Ying

Peng Guan Ying repeatedly mentioned the word “perception” to us. He said that perception is different from feeling as it is goes along with reflection and your own experience. Behind every rich and vibrant character, the actor needs to create a deep understanding of the script and the character.

Drama and life are interconnected, and actors need to be down-to-earth. As for how to act well, the answer lies in real life. Peng Guan Ying’s keen “perception” is not only reflected in his interpretation of the script and the role, but also fully demonstrated in his attitude towards life.

The actor’s “perception”

Perceive first, then express.

During the conversation, we saw a mature actor’s thoughts on his acting career and past experiences, as well as how to act well in every scene and shape every character in the present and the future. Peng Guan Ying said that “perception” is the keyword throughout his acting career.

In every stage of his acting career, only when he has a deep perception for the role and the script can he fully release the various emotions embodied in the role in front of the camera, so that the audience outside the play can see a rich and vibrant performance. Looking back on his past acting career, “perception” is the source of support for his continuous progress and innovation. Peng Guan Ying admits that with rich life experience, he will have a different perception even if he reads the same script again.

“Experiences (from knowledge) and experiencing (self-experience with events) affect the form of expression when acting, as well as the ability to innovate and break through the past performance methods.”

Jacket and cotton jacket two piece suit Septwolves
Jeans Hugo Boss

 

Peng Guan Ying has also maintained a habit of reading. In his eyes, reading is also a way for actors to enrich their perception. The world of books requires being calm and being immersed in it. The perception it brings is long-term and can truly accumulate and become the foundation for growth.
Suede jacket, white top, white shorts
Brunello Cucinelli
ECCO outdoor hiking shoes

 

Actors who maintain a keen perception do not have to fear the passage of time. Peng Guan Ying is grateful as time evolves, which has enriched the possibilities of his acting performance. In the eyes of the audience, Peng Guan Ying is an actor who is “always new to watch”. Following the characters he plays, we enter a story, and when the “curtain” falls, we say goodbye to a story, and then a new story will come. We cry and laugh with those characters, turning over the old stories, and we continue to witness Peng Guan Ying’s every step of growth as an actor and look forward to every surprise he brings us.
However, when asked what kind of roles and scripts he would like to challenge in the future, Peng Guan Ying seemed very cautious and modest. He felt that everything depended on his perception and ability to express himself. First, he hopes to encounter a script that would make him “perceive”; next, he hopes to encounter a role that he could express and interpret well using how own methods which he specializes in.

The meaning is in the process

“The meaning of life lies in the process of going through it and experiencing.” Whether it is about drama or life, Peng Guan Ying has a similar view.

For an “experiencer”, being an actor is a blessing. The special nature of the job allows Peng Guan Ying to always be “on the road”, with convenient conditions to travel to cities he has never been to, or to experience a different life.
Peng Guan Ying recalled that he had gone to Xiamen with the crew to film a drama. In his very limited free time, he rented a bicycle and rode through the streets and alleys of Xiamen. In addition to the relatively closed, isolated work life of the crew, the life in the town is another completely different side. Every time he arrives in a new city, after putting his luggage in the hotel, Peng Guan Ying is willing to go around the surrounding area, as if he can get familiar with the local area immediately, and is no longer a stranger who is completely unfamiliar with everything around him. “On the premise that I have plenty of time to experience it, I still hope that I will not be completely trapped in the rhythm of the two points between the filming set and the hotel. Otherwise, after visiting a city, it seems as if I have never been there, which will be a bit regretful.”
Casual suit, printed T-shirt, casual trousers  Brunello Cucinelli

 

The unique features of a local environment(its land and water) always give special characteristics to its people, and each place has different customs and practices, which have given rise to different ways of getting along with others. Peng Guan Ying said that as an actor, he is willing to interact with people from all over the world and encounter different people and things.

Going out to collect inspiration

“Many artists go out to collect inspiration, change places, relax themselves, and then accept new things to bring themselves new inspiration.” The arts are interlinked, and Peng Guan Ying thinks actors also need this process. “When I was in school, the teacher told us that if we are out of inspiration when creating a role, we should not stay in the room, read the script every day, or think that we have to study every line clearly, and limit ourselves to using existing and old experiences to shape the role. Instead of imagining behind closed doors, it is better to bring questions into real life.”
The plane landed in Nanning, followed by a two-hour drive. The highway passed through large sugarcane fields and many small towns, getting closer and closer to nature. Surrounded by rolling green mountains and a river flowing slowly in front of the window, Peng Guan Ying was completely immersed in Chongzuo, a small town on the border between China and Vietnam: “It’s not as vast as the seaside, nor as noisy as the city. Being embraced by the natural scenery feels really different.”
Photographer: Fa Yuexin
Video: Alan
Makeup: Xiao Wu
Hairstyle: Xiao Wu
Assistant photographer: Lu Bowen
Text: Ze Shen
Special thanks: LUX Chongzuo Guangxi Resort Villas

Vietnamese Translation:

❄  Bành Quán Anh:  Cảm Nhận Khoảnh Khắc Này

—  Travelling Scope — 09/10/2024

Cảm Nhận

Khoảnh Khắc Này

Bành Quán Anh

Bành Quán Anh liên tục nhắc đến từ “cảm nhận” với chúng tôi. Anh ấy nói rằng cảm nhận không giống với cảm giác vì nó đi kèm với sự suy ngẫm và trải nghiệm. Đằng sau mỗi nhân vật phong phú và đầy sức sống, diễn viên cần phải sáng tạo sự hiểu biết sâu sắc về kịch bản và nhân vật.

Phim và cuộc sống luôn tương thông. Diễn viên cần phải có tính thực tế, chân thật. Về việc làm thế nào để diễn tốt, câu trả lời nằm ở cuộc sống chân thực. Sự “cảm nhận” nhạy bén của Bành Quán Anh không chỉ giới hạn ở sự lý giải về kịch bản, nhân vật mà còn thể hiện sâu sắc hơn trong thái độ với cuộc sống của anh.

“Khả năng cảm nhận” của diễn viên

Trước tiên là cảm nhận, rồi sau đó biểu đạt.

Trong cuộc trò chuyện, chúng ta thấy được những suy nghĩ của một diễn viên thành thục đối với sự nghiệp nghệ thuật diễn xuất và kinh nghiệm trong quá khứ, cũng như cách thực hiện diễn tốt (với đôi chân vững vàng trên mặt đất) trong từng cảnh quay để khắc họa tốt mỗi hình tượng nhân vật trong hiện tại và tương lai. Bành Quán Anh nói rằng “cảm nhận” là từ khóa xuyên suốt sự nghiệp diễn xuất của anh.

Đối với mỗi giai đoạn diễn xuất, chỉ khi có cảm nhận sâu sắc với nhân vật và kịch bản, tôi mới có thể bộc phát trọn vẹn những cảm xúc đa dạng chứa đựng trong nhân vật trước máy quay, để khán giả ngoài vở kịch có thể thấy được lối diễn giải phong phú trọn vẹn và sống động. Nhìn lại sự nghiệp diễn xuất trong quá khứ của anh, “cảm nhận” chính là nguồn hỗ trợ cho sự tiến bộ và sáng tạo không ngừng của anh. Bành Quán Anh thừa nhận, với trải nghiệm cuộc sống phong phú của mình, dù xem lại cùng một kịch bản, anh cũng sẽ có những cảm nhận khác.

“Kinh nghiệm và sự từng trải ảnh hưởng đến hình thức biểu đạt khi diễn xuất, cũng như khả năng sáng tạo, phá cách phương thức biểu diễn trước đây”.

Bành Quán Anh cũng duy trì thói quen đọc sách. trong mắt anh, đọc sách cũng là một phương thức để diễn viên làm phong phú thêm cảm nhận của mình. Thế giới sách vở cần có sự tịnh tâm và đắm chìm. Những cảm nhận mà nó mang lại sẽ tồn tại lâu dài và thực sự có thể tích lũy và trở thành nền tảng cho sự phát triển và trưởng thành.

Những diễn viên duy trì được sự cảm nhận nhạy bén không cần phải lo sợ thời gian trôi qua. Bành Quán Anh rất biết ơn sự rèn luyện của thời gian đã làm phong phú thêm kỷ năng diễn xuất của anh. Trong mắt khán giả, Bành Quán Anh là một diễn viên “luôn đổi mới khi xem”. Theo dõi vai diễn của anh, chúng ta bước vào một câu chuyện, và khi “bức màn” hạ xuống, chúng ta chia tay một câu chuyện, rồi sau đó lại đón một câu chuyện mới. Chúng ta cùng khóc cùng cười với những nhân vật đó, lật qua câu chuyện cũ. Chúng ta tiếp tục chứng kiến từng bước trưởng thành của diễn viên Bành Quán Anh và mong chờ mọi bất ngờ mà anh ấy mang đến cho chúng mình.

Nhưng khi được hỏi anh muốn thử thách với loại vai diễn và kịch bản nào trong tương lai, Bành Quán Anh tỏ ra rất thận trọng và khiêm tốn. Anh ấy cảm thấy mọi thứ đều phụ thuộc vào cảm nhận và khả năng biểu đạt của bản thân. Trước hết, anh ấy hy vọng gặp được một kịch bản có thể khiến mình “cảm nhận”. Kế tiếp, anh ấy hy vọng gặp được một vai diễn mà anh có thể biểu đạt và diễn giải tốt và có khả năng sử dụng phương thức sở trường chuyên môn của mình.

Ý nghĩa nằm ở quá trình

“Ý nghĩa của cuộc sống nằm ở những gì trải qua và quá trình trải nghiệm.” Dù là phim hay cuộc sống, Bành Quán Anh cũng có quan điểm tương tự.

 

Đối với những “người từng trải qua”, làm diễn viên là một điều may mắn, tính chất công việc rất đặc biệt, giúp Bành Quán Anh có thể đi “trên đường” mọi lúc, có điều kiện thuận tiện để đi đến những thành phố mà anh chưa từng đi qua hoặc trải nghiệm một cuộc sống khác.

Bành Quán Anh thuật lại rằng anh đã cùng đoàn làm phim đến Hạ Môn để quay một bộ phim. Trong thời gian rảnh rỗi rất hạn hẹp, anh đã thuê một chiếc xe đạp và xuyên qua các con phố, ngõ hẻm ở Hạ Môn. Ngoài cuộc sống với công việc tương đối khép kín trong đoàn phim, cuộc sống sinh hoạt ở ngoài phố thị lại là một khía cạnh hoàn toàn khác. Mỗi lần đến một thành phố mới, sau khi cất hành lý vào khách sạn, Bành Quán Anh sẵn sàng đi dạo xung quanh, dường như anh ấy có thể lập tức trở nên quen thuộc với khu vực địa phương và không còn là một người xa lạ với mọi thứ xung quanh. “Với điều kiện là tôi có đủ thời gian để trải nghiệm, tôi vẫn hy vọng mình sẽ không hoàn toàn bị vây trong tiết tấu giữa hai nơi phim trường và khách sạn. Bằng không, nếu như tôi đã đến một thành phố mà dường như tôi chưa từng đến đó, điều này sẽ có chút tiếc nuối.”

Người ở đâu thì có điểm đặc trưng ở vùng thủy thổ nơi ấy, mỗi địa phương đều có phong tục riêng, tạo ra những cách chung sống hòa hợp khác nhau. Là một diễn viễn, Bành Quán Anh nói rằng anh sẵn lòng tiếp xúc với người từ nhiều địa phương khác và gặp gỡ những con người và sự vật khác nhau.

Đi ra bên ngoài và “thu nhập phong tục tập quán”

“Nhiều nhà sáng tạo nghệ thuật sẽ đi ra bên ngoài ‘sưu tầm dân ca’ (thu nhập phong tục tập quán), thay đổi địa phương, thư giãn và sau đó tiếp thụ những điều mới mẻ để mang đến cho mình nguồn linh cảm mới.” Nghệ thuật là tương thông, và Bành Quán Anh cảm thấy rằng các diễn viên cũng cần quá trình như thế. “Khi tôi còn đi học, giáo viên đã nói với chúng tôi rằng nếu chúng tôi không có cảm hứng khi sáng tạo nhân vật thì đừng ở trong phòng và xem kịch bản mỗi ngày, hay nghĩ rằng mình phải nghiên cứu cẩn thận từng câu thoại, và hạn chế sử dụng những kinh nghiệm cũ và đang hiện có để tạo ra nhân vật. Thay vì tưởng tượng nó sau cánh cửa đóng kín, tốt hơn hết là bạn nên mang những vấn đề đó vào cuộc sống chân thực.”

Máy bay hạ cánh ở Nam Ninh, sau đó hơn hai giờ lái xe, đường cao tốc đi qua những cánh đồng mía rộng lớn và đi qua nhiều thị trấn nhỏ, khoảng cách với thiên nhiên càng lúc càng gần hơn. Được bao quanh bởi những ngọn núi xanh nhấp nhô và dòng sông nhỏ chầm chậm chảy trước cửa sổ, Bành Quán Anh hoàn toàn đắm chìm ở Sùng Tả, một thị trấn nhỏ nằm ở biên giới giữa Trung – Việt. “Nơi này không rộng lớn như bờ biển, không ồn ào như thành thị, và cảm giác thực sự khác biệt khi được bao phủ bởi khung cảnh thiên nhiên.”

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *