Bazaar Men Article – Peng Guan Ying: Every New Me

Bấm vào để xem tiếng Việt


  Peng Guan Ying: Every New Me

— Bazaar Men Magazine, September 2024 Issue

When I met Peng Guan Ying, he had just returned to Beijing from Hainan, not long after drama “The Tale of Rose” finished airing. The image of Zhuang Guo Dong portrayed a new perception of Peng Guan Ying for the audience. If laughter is the most powerful atmosphere-regulating factor besides focusing on taking photos, then during this photoshoot process, we felt too many happy factors in the atmosphere. He never said much about the character because he always believed that there was no need to tell the answer, because the answer was there, and everyone could find it by themselves.

01 – Becoming a determined person

After playing so many classic roles, Peng Guan Ying’s self-introduction is still “I am actor Peng Guan Ying“, in a simple and clear way. In his words, it is to leave more empty space for everyone.

This seems to be similar to his acting habits (different tunes played with equal skill / different methods leading to the same result). The art of leaving white space is not only reflected in actor Peng Guan Ying, but also in the various roles he interprets. Peng Guan Ying seems to have a kind of magic power. He can break down people’s single perception of good and bad roles through his interpretation. It is difficult to define a character he plays as a so-called “good guy” or “bad guy” in a certain and monotonous manner because you can always find the hidden content that Peng Guan Ying left for the audience to explore while the plot is unchangeable. This is Peng Guan Ying’s favorite “treasure hunt game”, which creates an emotional connection between the actor and the audience beyond a breaththrough role.

The interesting thing with being an actor is that you can attach a lot of your current thoughts or meaningful labels to the character, present them in the form of characters and plots, and let the audience experience and feel them.”
After the drama is broadcast, it is particularly fun to see whether the hidden thoughts on his mind which he had prepared in advance are effective (made any noise), and whether the audience can identify with the character image he wanted to complete at that time. For Peng Guan Ying, this is especially interesting, and he enjoys it.

02 – Creating possibilities

Peng Guan Ying compares a good script to an “extraordinary person”. It is a blessing for any actor to play a role in a good script. If a good role is a flower blooming on the shoulders of an extraordinary person (a giant person), then what he has always done is to add more vitality to this flower.

In “The Tale of Rose“, what attracts Peng Guan Ying most about the role of Zhuang Guo Dong is the flexibility (wide range in shaping the character). “The Tale of Rose already has an extraordinary character image, so what attracted me was how the role can be presented in appearance and whether there is room for development.” To a certain extent, actors are limited and also free.

The plot setting in the script cannot be changed. The only thing I can change is the character’s state. The script gives a fixed situation and a mission for the character to complete. What I have to do is to interpret it in my own way.”

He focused on analyzing the wide range of portraying different characters and subtly created a more three-dimensional and diverse role compatibility for himself. Looking back, the starring role in The Confidence” is the best proof. Before encountering the role of Feng Xiao Sheng, people often had a deep impression of Peng Guan Ying’s sunshine nature and cheerfulness. However, as such impressions became more and more common, Peng Guan Ying, as an actor, began to be troubled by this. “When I first met Director Yan, we shared about my confusion. I said that many people asked me to play the sunny, cheerful role, but in fact, I think I can also play some different roles.” Consequently, he successfully portrayed the role of Feng Xiao Sheng and successfully created more possibilities for himself.

03 – Finding the sense of breathing

Actors are excited about character presentation, and Peng Guan Ying is no exception. The difference is that this pleasure has changed in direction. In summary, it is a transformation from pursuing explosive acting skills to expressing accurately in a way of “moistening things subtly and quietly”.
The characters in many good movies have a sense of breathing. You will feel that the characters vividly come to life, just like they’re greeting you across the screen. This is the direction that I continue to pursue.

The feeling of breathing in Peng Guan Ying’s chest is a kind of gradual progress in the state of mind, a kind of energy transmission that can absorb strength from stillness. Breathing in and out is both replenishment and release. It’s like the actors replenishing energy for the audience through their characters and at the same time helping the audience purify and release their emotions.
Just like one day when you are sitting in the forest, there is the sound of the stream, the chirping of birds, and the sound of the wind blowing through the woods. At this time, the sunlight shines on your face through the tree leaves, and you can hear your own breathing.
Inexplicably, it creates a little more of a Zen concept at that place.
Perhaps being an actor does not require exaggerating, dramatic emotional expressions, and you can achieve a natural state by putting aside any sense of deliberateness.

Before the end of the conversation, we asked Peng Guan Ying about his current expectations. The answer was: “I hope to encounter a good script and a good role again, so that I can quietly sum up my acting and life into it through some kind of form and then wait for someone who understands it to take the key to open it.
He never says much about the characters, because he always believes that there is no need to tell the answer, because the answer is there, and everyone can find it themselves.


Vietnamese Translation:

❄  Bành Quán Anh:  Mỗi Một Tôi Mới

— Tạp chí Bazaar Men, số tháng 9 năm 2024

Khi tôi gặp gỡ Bành Quán Anh, anh ấy vừa từ Hải Nam trở về Bắc Kinh, sau khi phim “Câu Chuyện Hoa Hồng” kết thúc phát sóng không lâu. Hình tượng của Trang Quốc Đống đã khắc họa cho khán giả một nhận thức mới về Bành Quán Anh. Nếu tiếng cười là yếu tố điều hòa bầu không khí mạnh mẽ nhất ngoài việc tập trung vào chụp ảnh, thì trong quá trình chụp ảnh này, chúng tôi cảm nhận được quá nhiều yếu tố vui vẻ trong bầu không khí. Anh không bao giờ nói nhiều lời về nhân vật của mình vì anh luôn tin rằng không cần phải nói ra câu trả lời, bởi vì câu trả lời đã có sẵn ở đó và mọi người đều có thể tự mình tìm ra.

01 – Trở thành người có quyết tâm

Sau khi đóng nhiều vai diễn kinh điển như vậy, nhưng lời tự giới thiệu của Bành Quán Anh vẫn rất đơn giản và rõ ràng với câu: “Tôi là diễn viên Bành Quán Anh”. Theo lời của anh, đó là lời giới thiệu để lại nhiều khoảng trống hơn cho mọi người.

Việc này hình như giống với thói quen diễn xuất của anh ấy, dù cho cách thức khác nhau, kết quả đều như nhau (khúc điệu khác nhau, nhưng biểu diễn ra tuyệt vời như nhau). Tạo khoảng trống trong nghệ thuật không chỉ được thể hiện ở diễn viên Bành Quán Anh mà còn ở những nhân vật khác biệt mà anh ấy thể hiện. Bành Quán Anh dường như có một sức mạnh kỳ diệu, anh ấy có thể phá vỡ nhận thức chung của mọi người về một nhân vật tốt hay là xấu thông qua sự diễn giải. Bạn khó có thể khẳng định một cách đơn điệu khi định nghĩa một nhân vật nào đó do anh thủ vai được gọi là “người tốt” hay “kẻ xấu”, bởi vì bạn luôn luôn có thể phát hiện điểm then chốt ẩn giấu mà Bành Quán Anh để lại cho khán giả khám phá tìm kiếm trong khi tình huống cốt truyện không thể nào thay đổi. Đây là sở thích của Bành Quán Anh với “trò chơi truy tìm kho báu” nhằm để tạo dựng sự kết nối cảm tình giữa diễn viên cùng với khán giả ngoài một vai diễn đột phá.
Điều thú vị khi trở thành diễn viên chính là bạn có thể đặt rất nhiều suy nghĩ hiện tại của mình hoặc cài đặt những điều ý nghĩa lên các nhân vật và thể hiện chúng dưới hình thức nhân vật và cốt truyện để khán giả có thể trải nghiệm và cảm nhận.” Sau khi tác phẩm được phát sóng, còn phải xem ẩn ý của anh ấy xếp đặt ban đầu có hiệu quả và tạo tiếng vang lại hay không, và liệu khán giả có đồng tình với hình tượng nhân vật mà anh muốn hoàn thành vào thời điểm đó. Đây là điểm đặc biệt thú vị đối với Bành Quán Anh, và anh rất thích thú với điều đó.

02 – Tạo ra khả năng

Bành Quán Anh ví kịch bản hay như một “người phi thường”, và được diễn vai trong một kịch bản hay là điều may mắn đối với bất kỳ diễn viên nào. Nếu một vai diễn tốt giống như đóa hoa nở trên vai người phi thường, điều mà người đó luôn luôn làm từ đầu đến cuối chính là tiếp thêm sức sống cho bông hoa.

Trong “Câu Chuyện Hoa Hồng“, điều hấp dẫn nhất của Trang Quốc Đống đối với Bành Quán Anh chính là không gian sáng tạo của anh.
Câu Chuyện Hoa Hồng vốn đã có hình tượng nhân vật phi thường rồi, vậy khi thể hiện nhân vật thì hình dạng sẽ trông như thế nào và có không gian để xử lý hay không, và đây là điểm thu hút tôi.
Ở một mức độ nhất định, diễn viên vừa bị hạn chế, và anh ấy vừa được tự do.
Thiết lập cốt truyện trong kịch bản không thể nào biến đổi. Điều duy nhất tôi có thể thay đổi là trạng thái của nhân vật. Kịch bản đưa ra một tình huống quy định và một nhiệm vụ để nhân vật hoàn thành. Điều tôi phải làm là diễn giải dùng phương thức riêng của mình trong nhiệm vụ này.

Anh luôn tập trung để phân tích không gian đắp nặn nhân vật và cũng tạo ra sự tương thích nhân vật ba chiều và đa dạng hơn cho chính mình bằng cách ngấm ngầm chuyển biến. Nhìn lại quá khứ, việc đóng chính trong “Dưới Ánh Mặt Trời” là minh chứng rõ nhất. Trước khi vào vai Phong Tiêu Thanh mọi người đều có ấn tượng sâu sắc về tính cách vui vẻ và tươi sáng như ánh mặt trời của Bành Quán Anh. Nhưng mà khi để lại ấn tượng như vậy thường hơn, diễn viên Bành Quán Anh bắt đầu gặp rắc rối vì điều này. Anh ấy nói: “Khi tôi gặp đạo diễn (Diêm Vũ Đồng) lần đầu tiên, hai chúng tôi chia sẻ về sự bối rối này. Tôi nói rằng rất nhiều người chỉ quen thấy tôi đóng kiểu nhân vật tươi sáng như mặt trời đó, nhưng thực ra tôi nghĩ tôi cũng có thể đóng những vai diễn khác.” Nhờ đó, anh đã tạo dựng thành công vai Phong Tiêu Thanh và tạo ra nhiều khả năng hơn cho bản thân anh ấy.

03 – Tìm lại cảm giác của hơi thở

Các diễn viên luôn phấn khích với việc thể hiện nhân vật, và Bành Quán Anh cũng không ngoại lệ. Điểm khác biệt là sự thích thú này đã phát sinh ra sự thay đổi ở phương hướng.
Tóm lại mà nói, đó là sự chuyển đổi từ việc theo đuổi kỹ năng diễn xuất bùng nổ sang cách biểu đạt chuẩn xác theo kiểu “tưới mát muôn vật thầm lặng”.
Các nhân vật trong nhiều phim ảnh hay đều có cảm giác của nhịp thở. Bạn sẽ cảm thấy nhân vật đó sống động, giống như đang chào hỏi bạn qua màn hình. Đây là hướng đi mà tôi tiếp tục theo đuổi.

Cảm giác hít thở trong lòng Bành Quán Anh là một loại tiến triển cảm xúc tự nhiên, một loại truyền năng lượng có thể thu hút sức mạnh từ sự tĩnh lặng. Hít vào và thở ra, đó là sự bổ sung và giải phóng. Nó giống như việc diễn viên bổ sung năng lượng cho khán giả thông qua nhân vật của mình, đồng thời giúp khán giả thanh lọc và giải tỏa cảm xúc nói chung.
Giống như một ngày bạn đang ngồi trong rừng, có tiếng suối chảy, tiếng chim hót líu lo, tiếng gió thổi qua rừng cây, và lúc này, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu lốm đốm trên mặt bạn, bạn có thể nghe thấy tiếng thở của chính mình.” Khó để diễn tả hết vì có một thêm một chút ý thiền ở chốn đó.
Có lẽ làm diễn viên không có nghĩa là bạn phải có những biểu hiện cảm xúc kịch tính quá lố, và chỉ khi bạn gạt bỏ mọi cảm giác cố ý ngoài luồng thì bạn mới có thể đạt được cảnh giới tự nhiên.

Trước khi cuộc trò chuyện kết thúc, chúng tôi hỏi Bành Quán Anh về những kỳ vọng ở giai đoạn hiện tại. Câu trả lời tôi nhận được là: “Tôi hy vọng gặp được kịch bản hay và vai diễn hay để tôi có thể lặng lẽ đưa tổng kết về diễn xuất và cuộc đời của mình vào đó dưới hình thức nào đó, rồi chờ đợi người hiểu được nó và cầm chìa khóa để mở ra.
Anh ấy không bao giờ nói nhiều về các nhân vật, bởi anh ấy luôn tin rằng không cần phải nói ra câu trả lời, vì câu trả lời đã có sẵn và mọi người đều có thể tự mình tìm ra.

 

**********

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *