Sohu Article – Acting skills are exceptional!

Bấm vào để xem tiếng Việt


  Acting skills are exceptional! Peng Guan Ying’s dark and painful love dramas overpower all other CPs. Which one do you like best?

— Sohu.com Article, March 22nd, 2025

Although Peng Guan Ying is often given the role of a villain, he can always makes the audience grind their teeth with hatred, yet they can’t help being addicted and cannot extricate themselves. The image of a “genteel villain” he portrayed on the screen is enough to send chills down the audience’s spine at a single glance. Since his debut 13 years ago, he has conquered the entire network by relying on his textbook-level, superb acting skills. However, when it comes to the most addictive work, everyone will think of the dark and sadistic drama with a Douban score of 8.1 – a death game in the name of love, “The Confidence” (also known as “Under the Sun”), when the insane and domineering president falls in love with the prey, the audience fell into the trap one by one and deeply suffered from the “Feng Xiao Sheng aftereffect”.

If we were to choose the “shining moment” of Peng Guan Ying’s career, it would be “The Confidence”. In the play, he played two roles, Feng Xiao Sheng, the leader of a criminal group, and Shen Shi Jie, a fugitive criminal. He switched from a rough and brutal lower social class gangster to a cold and elegant president from a rich and powerful family, and his two extreme personalities were switched with ease and rooted depth.

Every time Feng Xiao Sheng appears, Peng Guan Ying’s performance is textbook-level: the nonchalant sneer when he hits someone with an ashtray, the bulging veins when he pinches the heroine’s neck, and the struggling red eyes when he finds out that he has fallen in love with his prey. Netizens have commented: “Even his strands of hair exude evilness, but that wretched tension is what makes people’s worldview all messed up!”

At the same time, Peng Guan Ying also paid attention to portraying the street gangster temperament of Shen Shi Jie. Through his hunched posture, hoarse voice, and even the dirt between his fingernails, he made the two characters completely different. When he put out his cigarette on a rainy night and whispered, “Ke Ying, let’s play with some excitement,” at that moment, the audience could almost feel the oppression, and their hair stood on end – this is the aura that a villain should have.

What is even more surprising is that the drama has created complex emotions in the audience towards the villain. When Feng Xiao Sheng imprisoned Ke Ying and tied her wrist with a belt, the action was analyzed frame by frame, and netizens sighed: “The brutality was accompanied by a morbid possessiveness, and Peng Guan Ying did not even let go of the details of the intertwining the hand knuckles.”

What really made Peng Guan Ying so amazing was the confrontation scene on the rooftop. When Feng Xiao Sheng found out that Ke Ying had never loved him, his deranged laughter, accompanied by rolling tears, shocked the entire network: “He’s obviously a wretched villain, why am I so heartbroken that I even feel suffocated?” Peng Guan Ying used micro-expressions to interpret Feng Xiao Sheng’s desperate transformation vividly: from a hunter to a defeated gambler, and the final jump to his death completely released the emotions of his character, making Feng Xiao Sheng the top of the hot search list.

If “The Confidence” is the ceiling of dark and sadomasochistic love, then “The Tale of Rose” in 2024 allowed Peng Guan Ying to successfully unlock a new realm of “white moonlight first love”. In the drama, he played Huang Yi Mei’s first love Zhuang Guo Dong, interpreting the proud and affectionate elite businessman, becoming another classic role.

When Zhuang Guo Dong choked up and spoke out on a rainy night in Paris: “If I had the chance to do it again, I would never submit that application to go abroad”, the audience burst into tears. The chemistry between Peng Guan Ying and Liu Yi Fei is called “aesthetics appealing strike”: the heartbeat of fingertips touching in the library, the outburst of smashing antique clocks when breaking up, the restrained trembling when they met again 20 years later… Netizens shouted: “This couple is simply crushing other male characters (in Liu Yi Fei’s recent dramas). The Bureau of Civil Affairs should quickly move over here.”

Compared with some other male characters, Zhuang Guo Dong’s maturity and silent endurance make him more reserved and dignified. Peng Guan Ying proved through his exquisite acting skills that there is no need for the bombardment of kissing scenes, and just relying eye contact is enough to make the whole network crazy.

Peng Guan Ying’s acting performance philosophy can be called “insane”; he used physiological substitution method and lost 7.5 kg when playing Feng Xiao Sheng, and used hunger to stimulate the character’s hostility. His obsessive attention to details was reflected in his meticulous design of Zhuang Guo Dong’s always upright back and the action of stroking cufflinks. Using character empathy style when transforming into an antagonist, he tries his best to let the audience see the depth of the character’s heart. “I don’t whitewash the character, but I want the audience to understand his depth”; this is his belief.

As netizens said: “Peng Guan Ying’s dramas are poison wrapped in sugarcoating – you are fully aware of the danger but you can’t help falling into it.” From the young and inexperience Du Yi in “Naked Wedding” to the legendary Feng Xiao Sheng and Zhuang Guo Dong, Peng Guan Ying has spent 13 years to completely tear off the “idol” label. In this era of entertainment that pursues quick results, he always believes firmly that “a truly good role is one that makes the audience loves and hates at the same time, and one that suddenly wakes them up during a midnight dream when recalling it.”


Vietnamese Translation:

❄  Diễn xuất đỉnh cao! Bộ phim ngược luyến đầy u ám của Bành Quán Anh nghiền nát mọi cặp đôi khác, bạn thích bộ nào nhất?

— Sohu.com, 22/03/2025
Bành Quán Anh dù thường xuyên đảm nhận những vai phản diện, nhưng anh luôn có thể khiến khán giả vừa nghiến răng căm hận, lại vừa không thể rời mắt. Hình ảnh một “kẻ phản diện lịch lãm” mà anh khắc họa trên màn ảnh chỉ cần một ánh nhìn cũng đủ khiến người ta rùng mình lạnh sống lưng.
13 năm bước chân vào làng giải trí, Bành Quán Anh chinh phục công chúng bằng lối diễn xuất chuẩn mực, điêu luyện của mình. Trong số những vai diễn để đời, không thể không nhắc đến Phong Tiêu Thanh trong bộ phim ngược tâm đình đám được chấm 8.1 điểm trên Douban “Dưới ánh mặt trời” (Vật trong tay). Nhân vật này biến một câu chuyện tình yêu thành trò chơi tử thần ngột ngạt, khiến khán giả không thể dứt khỏi màn hình, đồng loạt “trúng độc”, khổ sở với “hội chứng hậu Phong Tiêu Thanh”.

 

Nếu phải chọn “thời khắc đỉnh cao” trong sự nghiệp diễn xuất của Bành Quán Anh, thì chắc chắn đó chính là “Dưới ánh mặt trời”. Trong phim, anh một mình đảm nhận hai vai: Vừa là thủ lĩnh tàn nhẫn của băng đảng tội phạm Phong Tiêu Thanh, vừa là tên tội phạm chạy trốn Thân Thế Kiệt. Từ một tên côn đồ bặm trợn, tàn nhẫn nơi đáy xã hội, đến một tổng tài hào môn lạnh lùng, tao nhã. Anh chuyển đổi giữa hai nhân cách cực đoan một cách mượt mà và đầy ám ảnh đến rợn người.
Mỗi lần Phong Tiêu Thanh xuất hiện, diễn xuất của Bành Quán Anh đều xứng đáng được gọi là “giáo trình kinh điển”. Từ nụ cười nhếch mép lạnh lùng, thờ ơ khi dùng gạt tàn đánh người, đến những đường gân xanh nổi bật lên trên cánh tay lúc siết cổ nữ chính, hay ánh mắt đỏ ngầu, giằng xé khi nhận ra bản thân đã trót yêu con mồi, mọi chi tiết đều được anh khắc họa đến rợn ngợp. Dân mạng không khỏi bình luận: “Đến từng sợi tóc của anh ta cũng toát lên vẻ biến thái, nhưng chính cái thứ sức hút chết tiệt đó lại khiến tam quan của người xem hoàn toàn sụp đổ”.
Bên cạnh đó, nét “lưu manh” đậm chất đường phố của Thân Thế Kiệt cũng được Bành Quán Anh khắc hoạ vô cùng tỉ mỉ và sống động.Từ dáng người còng xuống, giọng nói khàn đặc, cho đến cả vết bẩn bám trong kẽ móng tay, anh đã biến hai nhân vật trở nên hoàn toàn khác biệt. Khi anh ta dập tắt điếu thuốc trong cơn mưa đêm và cúi đầu, khẽ nói: “Kha Oánh, chúng ta chơi chút trò kích thích nào”. Ngay khoảnh khắc ấy, cả bầu không khí lập tức trở nên nặng nề, khán giả gần như có thể cảm nhận được áp lực ấy len lỏi qua màn hình, lạnh buốt sống lưng, đây mới thực sự là khí chất của một nhân vật phản diện nên có.

 

Điều khiến người xem kinh ngạc hơn cả, chính là bộ phim này đã khiến khán giả nảy sinh những cảm xúc vô cùng phức tạp dành cho một vai phản diện.
Khi Phong Tiêu Thanh giam giữ Kha Oánh lại, động tác quấn dây nịt quanh cổ tay cô bị cư dân mạng “soi” từng khung hình, ai nấy đều không khỏi cảm thán: “Trong sự tàn bạo ấy lại ngập tràn ham muốn chiếm hữu đầy bệnh hoạn, ngay cả từng đốt ngón tay Bành Quán Anh cũng diễn đến hoàn hảo không bỏ sót chi tiết nào”.
Nhưng khoảnh khắc thực sự đưa Bành Quán Anh lên hàng “huyền thoại” chính là cảnh đối đầu trên sân thượng. Khi Phong Tiêu Thanh phát hiện ra rằng Kha Oánh chưa từng yêu mình, tiếng cười điên dại xen lẫn những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống đã khiến cả mạng xã hội bùng nổ: “Rõ ràng là một tên ác nhân đáng chết, nhưng tại sao lại khiến tôi đau lòng đến nghẹt thở?”
Thông qua từng biểu cảm nhỏ nhất, Bành Quán Anh đã lột tả trọn vẹn quá trình từ một gã thợ săn tự tin đến một con bạc tuyệt vọng, thua trắng không còn đường lui và cú nhảy cuối cùng từ sân thượng ấy, chính là màn giải thoát cảm xúc trọn vẹn cho nhân vật Phong Tiêu Thanh, cũng đồng thời đưa cái tên đưa Phong Tiêu Thanh lên đầu danh sách tìm kiếm hot.
Nếu nói rằng “Dưới ánh mặt trời” là đỉnh cao của thể loại ngược tâm u ám thì “Câu Chuyện Hoa Hồng” năm 2024 đã giúp Bành Quán Anh mở ra một giới hạn mới với hình tượng “người yêu đầu đời, ánh trăng trắng”. Trong bộ phim này, anh vào vai Trang Quốc Đống mối tình đầu của Hoàng Diệc Mai. Anh thể hiện một nhân vật tài giỏi, kiêu ngạo mà sâu sắc, trở thành một vai diễn kinh điển khác.
Khi Trang Quốc Đống nghẹn ngào trong đêm mưa ở Paris, nói rằng: “Nếu có thể làm lại, anh tuyệt đối sẽ không nộp đơn xin đi nước ngoài…” khán giả không thể kìm nén cảm xúc và bật khóc. Phản ứng hóa học giữa Bành Quán Anh và Lưu Diệc Phi được ca ngợi là “cú đánh thẩm mỹ” từ cái chạm tay đầy rung động trong thư viện, đến cơn bùng nổ khi đập vỡ chiếc đồng hồ cổ lúc chia tay và sự run rẩy kìm nén khi tái ngộ sau 20 năm… Cộng đồng mạng không ngừng kêu gọi: “Cặp đôi này đánh bại các nam chính khác của Lưu Diệc Phi rồi! Cục Dân Chính, nhanh chóng tới đây”.
Trang Quốc Đống toát lên vẻ trưởng thành, điềm tĩnh, ẩn nhẫn và đầy cao quý. Bành Quán Anh đã chứng minh bằng diễn xuất tinh tế rằng: không cần những cảnh hôn nóng bỏng, chỉ cần ánh mắt đầy ma lực cũng đủ khiến khán giả phát cuồng.
Triết lý diễn xuất của Bành Quán Anh có thể gọi là “điên rồ” anh dùng phương pháp nhập vai về mặt sinh lý, giảm 15 cân khi đóng vai Phong Tiêu Thanh, dùng cơn đói để khơi dậy sự tàn nhẫn trong nhân vật. Căn bệnh “ám ảnh chi tiết” thể hiện rõ qua việc anh cẩn thận thiết kế những động tác như luôn giữ lưng thẳng, hay vuốt ve cổ tay áo của Trang Quốc Đống. Còn với những vai diễn đen tối, anh cố gắng làm cho khán giả có thể nhìn thấy được chiều sâu nội tâm của nhân vật. “Tôi không tẩy trắng nhân vật, nhưng tôi muốn khán giả hiểu được chiều sâu của nhân vật” đó là tôn chỉ của anh.

Đúng như cư dân mạng đã nói: “Phim của Bành Quán Anh giống như viên kẹo tẩm độc, dù biết nguy hiểm, nhưng lại không thể cưỡng lại mà cứ thế sa vào”. Từ một chàng trai non nớt Đỗ Nghị trong “Thời đại hôn nhân”, đến vai diễn phong thần Phong Tiêu Thanh và Trang Quốc Đống. Bành Quán Anh đã mất 13 năm để xé toạc nhãn mác “diễn viên thần tượng”. Trong thời đại giải trí chạy theo tốc độ và sự hào nhoáng, anh vẫn luôn kiên định với một niềm tin: “Một vai diễn thực sự xuất sắc, chính là khi khán giả vừa yêu vừa hận, và thậm chí là bừng tỉnh giữa đêm chỉ vì ám ảnh”.

•  Bản dịch sang tiếng Việt:  Nha Uyen Nguyen Tran

**********

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *